Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2013

Mộng Du Tập: Trích Quyển Ba Mươi Bảy


~Trích Quyển Ba Mươi Bảy~
Duy Tâm Kệ
Tịnh diệu bất tư nghì
Viên mãn chơn thật tâm
Quảng đại cụ oai thần
Biến hiện vô lượng sự
Kỳ thể ly chư cấu
Bất xả nhiễm tịnh duyên
Thế dữ xuất thế gian
Thành tựu chúng thiện nghiệp
Chúng nghiệp như không hoa
Bổn lai vô sở hữu
Dĩ vô sở hữu cố
Cố thuyết tức chơn thường
Thiện đạt nghiệp tánh không
Bất vi huyễn kỹ hoặc
Bất trước diệc bất yểm
Như lý đế thực quán.
Khởi xứ tức vô sanh
Đương niệm tự không tịnh
Liễu vô tiền hậu tế
Nhất niệm nhược Tu Di
Động tĩnh bình đẳng như
Cảnh giới phong bất động
Tịch diệt diệu thường lạc
Thanh tịnh nhược liên hoa
Thâm nhập trần lao nê
Bất nhiễm thế gian cấu
Hoài thử như ý châu
Tùy cầu vô sở pháp
Thần quang chiếu ám minh
Phổ giác chư hàm thức
Dịch:
Tịnh diệu chẳng nghĩ nghì
Viên mãn tâm chơn thật
Rộng lớn đủ oai thần
Biến hiện việc vô lượng
Thể này lìa các cấu
Chẳng bỏ duyên nhiễm tịnh
Thế và xuất thế gian
Thành tựu các nghiệp thiện
Các thiện như không hoa
Xưa nay vốn chẳng có
Vì không có gì cả
Nên nói là chân thường.
Khéo đạt nghiệp tánh không
Khéo huyễn chẳng thể hoặc
Chẳng đắm cũng chẳng chán
Như lý quán thật kỹ.
Chỗ khởi tức vô sanh
Ngay niệm tử không tịch
Trọn không mê trước sau
Một niệm như Tu Di.
Động tĩnh như bình đẳng
Gió cảnh giới chẳng động
Tịch diệt vui thường diệu
Thanh tịnh như hoa sen
Vào sâu bùn trần lao
Chẳng nhiễm bợn thế gian.
Ôm châu như ý này
Tùy chỗ cầu chẳng thiếu
Thần quang chiếu tăm tối
Giác khắp các hàm thức

Cư Sơn Kệ
Tá vấn sơn trung nhân
Sơn cư hữu hà thú?
Nhật bão tam đốn chúc
Trường thân lưỡng cước thùy
Bàn thạch tác thiền sàng
Vân hà vi cái bị
Vi phong súy u tùng
Phát minh Tây lai ý
Bát lạc vân lý hoa
Quát trừ nhãn trung ế
Nhất niệm tuyệt trung biên
Liễu vô tiền hậu tế
Giác lai song nhãn không
Hồi thị mộng trung sự
Lao lộc thủy để nguyệt
Khước phiên thành độn trệ
Phàm thánh nhất tề phao
Phương thoát nương sanh lụy
Nhất vật bất tương lai
Du thị đệ nhị nghĩa
Thấu xuất vô sự quan
Thủy toại cư sơn kế
Dịch:
Tạm hỏi người trong núi
Ở núi có gì vui?
Ngày no ba bữa cháo
Duỗi dài hai chân ngủ
Đá tảng làm giường thiền
Ráng mây làm mền đắp.
Gió nhẹ thổi rặng tùng
Tổ sáng ý Tây sang
Khoác rụng hoa trong mây
Lột hết mây trong mắt
Một niệm dứt các bên
Rõ không còn sau trước.
Tỉnh lại hai mắt trơ
Nhìn lại việc trong mộng
Mò vớt trăng trong nước
Trở lại thành trì độn.
Ném cả phàm lẫn thánh
Mới rời khỏi khố mẹ
Một vật cũng chẳng đem
Vẫn là nghĩa thứ hai
Thấu qua cửa vô sự
Mới xong kế ở núi.

Thị Niệm Phật
Niệm Phật bổn vi siêu sanh tử
Tiên tu yếu thức sanh tử tâm
Si ái tiện thị sanh tử căn
Bất bạt kỳ căn nan giải thoát
Si ái tức thị niệm Phật tâm
Tức tương niệm Phật đoạn si ái
Si ái nhược năng niệm niệm đoạn
Tâm tâm Di Đà toàn thân hiện
Tức thử tiện thị chân tinh tấn
Bất khả nhất niệm tạm vong khước
Tịnh Độ tựu tại Tịnh Tâm trung
Bất đắc hướng ngoại biệt tầm mích
Dịch:
Niệm Phật vốn vì siêu sanh tử
Trước phải cần biết tâm tử sanh.
Si ái chính là rễ tư sanh
Không nhổ rễ này khó giải thoát
Si ái tức là tâm niệm Phật
Tức đem niệm Phật dứt si ái
Si ái nếu hay niệm niệm đoạn
Tâm tâm Di Đà toàn thân hiện.
Đây tức chính là chân tinh tấn
Chẳng thể tạm quên trong một niệm.
Tịnh Độ ở ngay trong tâm tịnh
Chẳng được tìm kiếm ở bên ngoài.

Dạy Thiền Nhân Đại Trạch
Vạn lý vi thùy lai
Lai phục vi để sự?
Ngoa lý mô chỉ đầu
Nguyên bất tại biệt xứ
Nhược hướng ngoại biên tầm
Tẩu tận thiên nhai lộ
Lai lai khứ phục lai
Thử pháp nguyên vô trụ
Thí vấn Tào Khê tăng
Bồ Đề khả hữu thọ?
Nhược bất đắc nhất chi
Uổng phí mại đơn bố
Dịch:
Vạn dặm đến là ai?
Đến để vì việc gì?
Trong giầy mò mấy ngón
Vốn không ở chỗ khác.
Nếu tìm ở bên ngoài
Chạy đến tận chân trời
Cứ chạy đi chạy lại
Pháp này vốn không trụ.
Thử hỏi tăng Tào Khê
Bồ Đề có cây chứ?
Nếu chẳng được một cành
Uổng phí sắm hành lý

Quán Thân
Thị thân như thủy bào
Sạ hiện diệc bất cữu
Si nhi dĩ vi châu
Thủ chi bất doanh thử
Huống phục ư thủ trung
Đa tham vi tội tẩu
Duy tại trí nhãn quan
Tất cánh hà sỡ hữu
Dịch:
Thân này như bọt nước
Chợt hiện cũng chẳng bền
Trẻ thơ cho là ngọc
Bắt tay chẳng đầy tay
Huống là ở trong đó
Tham lam làm nguồn tội
Chỉ dung mắt trí xem
Rốt cuộc làm gì có.

Quán Tâm
Thử tâm bổn vô hình
Thị chi bất khả kiến
Khởi diệt liễu vô đoan
Tấn nhược không trung điện
Vọng tưởng trục trần lao
Khát lộc bôn dương diệm
Kham ta kim cổ nhân
Đô áp lương vi tiện.
Dịch:
Tâm này vốn không sanh
Chỉ thì chẳng thể thấy
Khởi diệt không đầu mối
Mau như chớp trong không
Vọng tưởng theo trần lao
Nai khát đuổi sóng nắng
Đáng than người kim cổ
Đều ép lành làm tiện.

Dạy Cư - Sĩ Lục Nhất
Thế sự hốt như mộng
Nhân tình không như vân
Tuy tri trần thị lý
Tâm tĩnh tức ly quần
Tích cận ninh vi tục
Tâm không khởi tại gia
Đản khán ô trọc thủy
Trạm trạm xuất liên hoa
Dịch:
Sự đời thoáng như mộng
Tình người rỗng như mây
Tuy biết trong chợ trần
Tâm tĩnh liền lìa xa
Dấu gần đâu trái tục
Tâm không há ở nhà
Chỉ xem nước dơ bẩn
Lóng lặng mọc hoa sen.

Dạy Thiền Nhân Quý Ở Kim-Sơn
“Bạch phát sầu nan giải”
Hồng trần lộ bất thông
Thân cư nhân cảnh nội
Tâm tại vạn sơn trung
“Nhật nhật trần lao lý”
Triêu triêu ái ố trường
Bất tri nhân thậm sự
Chuyên nhất vị tha mang
Khổ hải thâm vô đế
Phù sinh sự hữu nhai
Bất tri tam giới nội
Hà xứ thị quy gia.
Dịch:
Tóc trắng sầu khó mờ
Bụi trần đường chẳng thông
Thân ở trong cảnh người
Tâm năm sâu vạn núi
Ngày ngày trong trần lao
Sớm sớm chốn thương ghét
Chẳng biết bởi việc gì
Cứ vì nó bận rộn
Biển khổ sâu không đáy
Việc phù sinh có bỏ
Chẳng biết trong ba cõi
Nơi nào là quê nhà

Núi Bồ Đề
Bất đáo Bồ Đề sơn
An thức Bồ Đề cảnh
Độc hữu sơn trung nhân
Vong ngôn tâm tự tỉnh
Khả tích thanh lương tâm địa
Vô đoan bính xuất tham sân
Thích lịch tâm trung hỏa khởi
Thiêu tàn tự tánh thiên chân
Dịch:
Chẳng đến núi Bồ Đề
Sao biết cảnh Bồ Đề
Riêng có người trong núi
Quên lời tâm tự xét
Đáng thương tâm địa thanh lương
Vô cớ tham sân xuất hiện
Sấm chớp trong tâm nổi lửa
Đốt tiêu tự tánh thiên chân.

Không có nhận xét nào: