Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2019

ĐIỀU MUỐN NÓI VỚI CÁC BẠN...……...


ĐIỀU MUỐN NÓI VỚI CÁC BẠN...……...

Tôi muốn nói với các Bạn - các Bạn có nghĩ rằng khi một người nỗ lực, phấn đấu cho dù Anh ta có quyết tâm cao độ hay không cao độ đi nữa thì rõ ràng Anh ta cũng đã tự quy định, tự ràng buộc với một điều gì đó mà Anh ta cho là quan trọng hơn, to tát, lớn lao hơn về vật chất hay về tinh thần và quyết tâm thực hiện.. kể cả việc Anh ta muốn giải-thoát thoát khổ hay nói bình thường là muốn tu
Thế đây có phải là DÒNG TƯ TƯỞNG MONG MUỐN, lòng mong muốn hay chăng ?.
Thế đây có phải là SỰ MONG MUỐN của TƯ TƯỞNG là " động lực chính " hay chăng ?.
Nếu các Bạn " đồng tình " thì xét lại Tu Đạo Phật KHÔNG PHẢI hay KHÔNG THỂ BẮT ĐẦU BẰNG MỘT Ý THỨC CỐ GẮNG, MONG MUỐN hay MỘT QUY ĐỊNH, RÀNG BUỘC cho dù chúng ta có thể nói là ….. đây là " Ý thức MONG MUỐN chuyên tâm tu tập giải thoát khổ ", hay " quy định nhất tâm bất loan - định tâm " hoặc là " nghiêm mật giữ giới, hương thiện …. NHƯNG đích thị nó là " Bà con ruột thịt, là máu mủ " của quy định, ràng buộc, chấp chặc bắt buộc, mất tự do mà thôi.
Bởi ý thức mong muốn, hay quy định tất cả đều bắt nguồn từ " MONG CẦU của NỘI TÂM " hay nói một cách khác nó chỉ là những kinh nghiệm của " cái tôi ", của " cái ta ", cái NGÃ u mê " đánh lận con đen " của chính ta.
Đạo Phật - Đạo giải khổ KHÔNG CÓ PHẢI LÀ CỐ TÂM LÀM GIẢM...…..GIẢM DẦN CÁI KHỔ MÀ CON NGƯỜI ĐANG CÓ..., HIỆN CÓ....Đạo Phật không dạy chúng ta " mài mãi ,một miếng đồng rồi có ngày được cái gương soi mặt ".
Đạo Phật XẮC ĐỊNH " CON NGƯỜI KHỔ " và GIẢI THOÁT KHỔ nghĩa là HẾT KHỔ. Khổ dù là khổ gì….thì cũng một trạng thái CẢM THỌ BỊ.....đang bị của con người và HẾT KHỔ là không còn cảm thọ khổ mà là hoàn toàn cũng một cảm thọ nhưng khác.....không phải giảm dần, không bớt dần…..khổ. Cả hai cảm thọ KHỔ và HẾT KHỔ thì đều KHÔNG DIỄN TẢ ĐƯỢC mà chỉ THÂN CHỨNG " không phải cùng một " phẩm chất " như chúng ta " quên đi " khi nói đến..., nghĩ đến... ĐỨT KHOÁT " cái này " mất hẳn thì mới có " cái kia " hiện hữu..
Và nếu chúng ta NGHĨ CỐ LÀM CHO GIẢM DẦN, giảm dần.... làm như thế có phải chăng chúng ta đã NUÔI hay CHỈ NUÔI cho CÁI NGÃ LỚN HƠN mà thôi. Một trò xí gạt " êm ấm, ngọt ngào " để cái ngã còn tồn tại...., chứ KHÔNG PHẢI " ĐỂ HẾT KHỔ "... .....Nơi nào đó CÓ " sung sường, hạnh phúc " của Niết bàn thì nhất định không CÒN " sung sường, hạnh phúc " của vô minh. ". Không bao giờ...không bao giờ có không khí trong nước biển hay ngược lại không bao giờ có nước biển trong không khí mặc dầu chúng ta THẤY cách nhau một cái mặt mong manh...đến khi
" Cái này " mất....mất hẳn " cái kia " mới hiện hữu trọn vẹn....... " khổ " còn hiện hữu thì " không khổ " không hiện diện, chúng ta có học tập, trao dồi nghiêm mật ĐỂ LÀM GIẢM THIỂU hay BỚT " cái khổ " đi là KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU.....là lọt vào " cái lưới bằng nhung " của vô minh..., của khổ.
Muốn nói như thế chỉ là một ý kiến của một cá nhân; một cá nhân có nhận xét rằng con người chúng ta đã làm một điều cực kỳ nguy hiểm khi bắt đầu cho việc tu tập theo Đạo Giải thoát rốt ráo khổ đau …….đa số chúng ta KHÔNG TÌM HIỂU NGUYÊN NHÂN KHỔ mà chúng ta tìm ... nghe Phương pháp giải khổ NHÚNG phương pháp giải khổ lại có hàng trăm, hằng ngàn phương pháp khác nhau hay nhiều...nhiều...sư thầy khác nhau vì con người có hàng trăm, hàng ngàn cái khổ khác nhau trong ngay đời sống này.... rất mong rằng các Bạn thấy vấn đề

Không có nhận xét nào: